Không phân loại

TỪ GIỜ TRỞ ĐI NGƯỢC TRA NAM | Chương 60

Ba mau về đi

“Loảng xoảng——”

Tiêu Dã tức giận ném cái thìa vào trong chảo.

Khuôn mặt anh tuấn lúc này tràn ngập lửa giận, lông mày kiếm nhíu chặt, cả người giống như dã thú đang tức giận, khiến người ta sợ hãi không dám tới gần.

Hắn nhìn quả trứng vừa rán trong chảo, ánh mắt tối sầm lại.

Món trứng rán đó….không, có lẽ không thể gọi nó là trứng rán, thứ đó chỉ là một đống protein hỗn độn được chiên qua dầu nóng đến chín rục, màu sắc gia vị kết hợp cùng với hành lá bị chiên cháy đen, nhìn là đã hết muốn ăn.

Tóm lại, món trứng mà Tiêu Dã đã chiên nếu bị những người yêu trứng nhìn thấy, thì chắc chắn hắn sẽ bị lên án nghiêm khắc, bệnh nhân nhìn vào cũng muốn tuyệt thực, gà mái bắt gặp cũng sẽ xấu hổ mà tự sát.

Tiêu Dã nặng nề hít sâu, bực bội trong lòng dần dâng lên.

Tại sao trứng rán của hắn lại có hình dáng giống như ma thế này?

Rõ ràng hắn đã làm đúng theo công thức nấu ăn trên mạng mà!

Tiêu Dã nghiến răng, lấy điện thoại ra, gọi cho trợ lý của mình.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói có phần kinh hoàng của nữ trợ lý vang lên: “Tiêu….Tiêu tổng, ngài tìm tôi?”

“Hỏi cô một vấn đề.” Giọng của Tiêu Dã hơi trầm, nghe có chút dọa người.

Nữ trợ lý sửng sốt, sau đó khóc ròng nói: “Tiêu tổng, tôi biết tôi gần đây không chuyên tâm làm việc, chồng tôi ba ngày trước đi chơi gái đã bị bắt, mấy ngày nay tôi lại đến kỳ, cho nên làm việc chậm trễ. Rất xin lỗi, xin ngài đừng đuổi việc tôi, thu nhập của gia đình đều phụ thuộc vào một mình tôi thôi, Tiêu tổng……”

Tiêu Dã nghe nữ trợ lý liến thoắng, nhíu mày: “Ai hỏi cô chuyện này?”

Nữ trợ lý có chút không phản ứng kịp: “Vậy ngài…”

“Trứng gà,” Tiêu Dã nhìn đám trứng gà chết tiệt trong nồi kia, “Trứng gà chiên như thế nào?”

Nữ trợ lý đơ người, hơn nửa ngày mới a một tiếng: “Ngài nói cái gì?”

“Tôi hỏi cô chiên trứng gà như thế nào,” Tiêu Dã mất kiên nhẫn, “Cho tôi biết các bước.”

“Ngài muốn chiên trứng cho bữa tối phải không?” Nữ trợ lý nói chuyện dần nhanh nhẹn lên, “Tôi sẽ sắp xếp một đầu bếp cho ngài, ngài muốn dùng cơm Trung Quốc hay cơm Tây?”

“Tôi không cần đầu bếp, tôi tự mình nấu,” Tiêu Dã gõ gõ cái thìa, “Tôi không phải làm cho mình ăn, tôi muốn làm cho Triệu Hướng Hải ăn.”

Hắn suy nghĩ hồi lâu nên theo đuổi Triệu Hướng Hải bằng cách nào. Biện pháp hắn nghĩ ra lúc này chính là, lúc trước Triệu Hướng Hải đối xử tốt với hắn như thế nào, hiện tại hắn đối xử tốt với Triệu Hướng Hải như thế ấy, hy vọng dùng cách này có thể để Triệu Hướng Hải nhìn thấy tấm chân tình của hắn.

Triệu Hướng Hải thường chu đáo chuẩn bị bữa ăn cho hắn, nấu canh cho hắn, Tiêu Dã cảm thấy mình cũng phải thử làm điều này. Nhưng chết tiệt, hắn không ngờ việc nấu ăn lại khó đến vậy. Hắn thậm chí không thể chiên được một quả trứng.

Tiêu Dã nhìn thứ mà mình đã chiên, tâm phiền ý loạn nghĩ, đem món trứng này đến cho Triệu Hướng Hải, đừng nói là làm Triệu Hướng Hải nhìn thấy tấm chân tình của hắn, không chừng Triệu Hướng Hải có thể nhìn ra ý đồ giết người trong đó.

Nữ trợ lý nghe Tiêu Dã nói, hiểu rõ mà à một tiếng, rất thức thời không hỏi lại.

Cô ổn định tâm trạng: “Nếu là Tiêu tổng tự mình làm, vậy ngài nghe tôi giảng sơ qua các bước một chút. Đầu tiên, lấy ra một hoặc hai trứng gà, đập vào chén….”

Tiêu Dã nghe nữ trợ lý nói, cầm lấy hai quả trứng gà từ bên cạnh.

“Ba nhỏ” Tiêu Nhạc Nhạc dựa vào cửa phòng bếp, có chút sợ hãi nhìn Tiêu Dã.

Tiêu Dã quay đầu lại, nhìn thấy con gái mình, sắc mặt tốt lên một ít: “Nhạc Nhạc, làm sao vậy?

“Ba nhỏ, ba đã lãng phí mười ba quả trứng rồi.” Tiêu Nhạc Nhạc nhỏ giọng lên án, “Ba còn muốn tiếp tục lãng phí đồ ăn sao?”

Sắc mặt Tiêu Dã cứng đờ, sau đó có chút xấu hổ ho khan một tiếng: “Ba bây giờ không phải đang học sao?”

“Nhưng,” Tiêu Nhạc Nhạc dẩu cái miệng nhỏ, “Nhưng từ quả đầu tiên cho đến quả thứ mười ba, một chút tiến bộ ba đều không có, không phải cháy thì cũng bị dính.”

“Ba sẽ làm được,” Tiêu Dã khẳng định nói, “Chờ ba chiên ra một cái thật đẹp, để cho con nếm thử.”

Tiêu Nhạc Nhạc vừa nghe thấy lát nữa cô bé sẽ được nếm thử “kiệt tác” của ba nhỏ nhà mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé lập tức trắng bệch.

Tiêu Dã quay đầu lại, dựa theo lời chỉ dẫn của nữ trợ lý trong tai nghe rồi ‘ra trận’.

Cũng chẳng biết có phải là do lửa lớn quá hay không mà cái chảo bỗng nhiên nóng lên, ánh lửa sáng rực, dầu trong nồi xì xèo một tiếng rồi bắn tung tóe ra ngoài.

Tiêu Nhạc Nhạc nhìn cảnh tượng gây sốc này, sợ tới mức liên tục lùi về sau.

Sau đó, cô nhóc mang theo vẻ mặt muốn khóc bay nhanh về phòng mình trốn. Cô bé lấy điện thoại nhỏ từ dưới gối ra, sốt ruột gọi cho Triệu Hướng Hải.

Triệu Hướng Hải nhanh chóng bắt máy: “Nhạc Nhạc, làm sao vậy?”

“Ba lớn,” Tiêu Nhạc Nhạc khóc nức nở, “Ba lớn, ba đang ở đâu, ba mau về đi.”

“Xảy ra chuyện gì vậy,” Triệu Hướng Hải nghe con gái khóc, toàn thân trở nên căng thẳng, “Nhạc Nhạc, làm sao thế con, mau nói cho ba biết đi.”

“Là ba nhỏ,” Tiêu Nhạc Nhạc hít một hơi, “Ba nhỏ—— ba ấy muốn đốt nhà, ba ấy muốn đốt nhà đó!”

 

1 bình luận về “TỪ GIỜ TRỞ ĐI NGƯỢC TRA NAM | Chương 60

Bình luận về bài viết này